Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

Trôi...



Số lượt xem: 
Free Counter



Đeo tai phone vào và bấm nút Play nếu bạn mún thưởng thức nhạc nền khi đọc ^^
 

TRÔI...

Đêm, sau màn mưa lạnh nối dài những mơn man của thứ cảm giác lâng lâng mơ hồ…

            Bản beat phát ra hơn cả chục lần rồi, vẫn cái nhịp lắng đọng và u buồn đó.

Khuya, hẻm vắng tanh, vậy mà âm thanh của người đi rao hủ tíu gõ vẫn vọng lên từng nhịp không ngớt. Họ đi tìm những hi vọng nhỏ nhoi giữa phố đêm tĩnh lặng…


Nguội, café vừa pha đã chẳng thể nào còn tí ti khói bốc lên bởi cơn gió luồn qua những khe cửa vô tình lướt ngang qua, rồi cũng vô tình để lại những đợt rùng mình co ro trong vô vọng…

Lạnh, rồi không biết có ai buồn mở cửa mà kêu 1 bát mì nóng để người ta có được miếng cơm manh áo qua ngày hay không. Chỉ biết là hẻm khuya tràn ngập màu tối của đêm, và giờ này bao con người đang trong chăn ấm nệm êm thưởng thức giấc ngủ an lành hết cả rồi.
            Khi nụ cười tắt trong đêm, cũng là lúc chẳng còn hơi ấm nào chạm bờ vai thật khẽ…

Cho những yêu thương trôi nhẹ qua đôi bàn tay gầy guộc, rồi cũng bắt kịp với kim đồng hồ khẽ nấc nhẹ những tiếng lạch cạch xa xôi…
…Kí ức…vừa đi qua rồi đấy…

…Quá khứ…theo thời gian vừa đi qua rồi đấy…

Chợt ngoảnh lại, sau cặp kiếng đang đeo chỉ còn là những vệt mờ ảo, và tâm hồn lững lờ theo điệu nhạc miên man...

            Tiếng mì gõ lay động tâm hồn của kẻ đang trải mình ra với những mảnh cảm xúc không còn nguyên vẹn, rồi chợt xa dần và tắt hẳn…   

            Có bao giờ trong sâu thẳm bỗng chợt nhận ra đơn độc không phải là một lựa chọn, mà là một sự tỉnh thức từ bấy lâu nay…

Nếu mưa có về qua lối xưa, nhớ mang theo cả những khoảng lặng nhỏ nhoi, để đêm về vẫn còn biết tìm đến nơi nhạt nhòa kí ức…